Niềm vui của các cầu thủ U23 Việt Nam sau bàn thắng vào lưới đội U23 Indonesia. (Ảnh TRẦN HẢI)
Đúng như dự đoán của giới chuyên môn, những khó khăn đến từ đối thủ cạnh tranh chính - U23 Indonesia trong khuôn khổ bảng A môn bóng đá nam SEA Games 31 vẫn hiện hữu. Song, vượt qua tất cả, “đoàn chiến binh Sao vàng” đã tặng cho hàng triệu người hâm mộ nước nhà một lễ hội chiến thắng tưng bừng.
Ván bài lật ngửa
Không có bất ngờ nào, trong đội hình xuất phát cũng như trong cách tiếp cận trận đấu của các cầu thủ khách U23 Indonesia. Thực tế, huấn luyện viên (HLV) Shin Tae-yong đã “bài binh bố trận” theo cách phù hợp nhất, nhằm khuếch đại tối đa những điểm mạnh mà các học trò của mình sở hữu.
Ông chọn cho họ một thế trận phòng ngự phản công chặt chẽ, với những pha tranh chấp quyết liệt và những đợt pressing dữ dội. Ông không yêu cầu các học trò của mình quá chú trọng đến những pha lên bóng, mà tập trung vào việc làm xói mòn khí thế tấn công của đội bóng chủ nhà. Có lẽ ông quá hiểu, chỉ cần một đột phá khẩu, cả dòng thác cảm hứng sẽ dễ dàng ập tới, cuốn phăng mọi tính toán chiến thuật nhằm “đắp lũy xây thành”.
Một cách công bằng, ở 45 phút đầu tiên, U23 Indonesia xứng đáng được khen ngợi, vì đã bảo toàn được trạng thái cân bằng trên bảng tỷ số. Bỏ qua những pha phạm lỗi ác ý của họ, cũng như bỏ qua hai cơ hội lập công tương đối rõ ràng từng trôi qua mũi giày Nguyễn Văn Tùng và Tiến Linh, bối cảnh chung của hiệp một là sự tái hiện hình thái trận hòa với ít nhiều cảm giác bất lực mà đội tuyển Việt Nam đã từng phải chấp nhận trước chính đối thủ này tại AFF Cup hồi tháng 12/2021.
Trong một “ván bài lật ngửa”, các cầu thủ khách đã ngăn chặn thành công thế trận công kích cởi mở và ào ạt của các học trò HLV Park Hang-seo trong khoảng 45 phút. Kết quả ấy cũng gợi lên những nỗi lo âu lẩn quất, rằng có thể họ sẽ càng chơi càng trở nên tự tin, hay chuyện “tấn công nhiều mà không ghi được bàn thắng” vẫn luôn là một mệnh đề đầy ám ảnh, xuyên suốt lịch sử bóng đá.
Lấp lánh sao vàng
Song, rất tiếc cho U23 Indonesia, và thật tuyệt vời cho hàng triệu trái tim hâm mộ Việt Nam, nửa sau của trận đấu mang một diện mạo hoàn toàn đối lập. Ba bàn thắng trên bảng tỷ số, một cú đánh đầu đập cột dọc của Hồ Thanh Minh, một cú sút xa nữa bị xà ngang từ chối của Lê Văn Xuân, chừng đó là quá đủ để khắc họa tính chất một chiều mà đoàn quân áo đỏ áp đặt lên trận đấu.
Đâu là những nguyên nhân chính tạo nên niềm hân hoan bật tung như những ngọn hoa đăng, lấp lánh ánh sao vàng trong màn mưa Việt Trì? Có lẽ, điều dễ nắm bắt nhất là đây: Thực lực của chúng ta có thừa để tạo nên những thay đổi, phá vỡ các điểm bế tắc, và hất ngã mọi “công sự phòng ngự” của đối thủ “khó chơi” nhất trong bảng (trên lý thuyết).
Việc Nhâm Mạnh Dũng vào thay Nguyễn Văn Tùng ở đầu hiệp hai có lẽ đã khiến hàng thủ U23 Indonesia không thể tập trung vào một biến chuyển còn quan trọng gấp bội: Lê Văn Đô và Lê Văn Xuân đổi chỗ cho nhau, trên hai hành lang. Trong hiệp đầu, họ chơi ở cánh thuận chân, với nhiệm vụ chính là cung cấp các quả tạt thẳng vào trung lộ, nhắm đến khả năng “không chiến” rất mạnh của Tiến Linh. Nhưng ở hiệp hai, khi đá “trái kèo”, họ chủ động đột phá từ sườn vào trung lộ nhiều hơn, chơi gần với các đồng đội ở trung lộ hơn, thiết lập nhiều pha phối hợp ngắn-trung bình hơn - nghĩa là kiểm soát bóng cũng như cục diện trận đấu chặt chẽ hơn.
Pha lập công mở màn của Tiến Linh đến từ sự “biến chiêu” uyển chuyển ấy, từ một pha “gây nhiễu” hoàn hảo của Lê Văn Đô, qua “chiếc cầu nối” Nhâm Mạnh Dũng. Màn nhân đôi cách biệt, tái hiện khoảnh khắc tuyệt vời đêm chung kết SEA Games 30 của đội trưởng Đỗ Hùng Dũng cũng xuất phát từ một pha đánh vỗ mặt ở trung lộ, chứ không phải là một đợt tấn công biên. Và sau đó, như giới mộ điệu thường nói, U23 Indonesia “vỡ trận”. Khác với HLV Park Hang-seo, người đồng hương Shin Tae-yong không còn “quân bài chiến lược” nào “trong tay áo” đủ sức lật ngược thế cờ.
Thầy Park vẫn thể hiện nhãn quan chiến thuật sắc bén. Nhưng hơn thế, ông và các cộng sự còn xứng đáng được cảm ơn một lần nữa, vì sự chuẩn bị chu đáo cho các học trò của mình, nhất là về mặt thể lực. Đối diện với “đội bóng sao vàng”, chủ động kéo chúng ta vào một thứ “cối xay thể lực” trong hiệp một, song cuối cùng, chính các cầu thủ U23 Indonesia lại sớm xuống sức.
Điều này cũng liên quan mật thiết đến tinh thần thi đấu. Hùng Dũng, Tiến Linh, Hoàng Đức và những cầu thủ trẻ kế cận đã không bị rơi vào cạm bẫy của một thứ “sức ép ngược”, khi vào sân với “mệnh lệnh phải thắng” trước những khán đài cuồng nhiệt đỏ rực mầu cờ. Ngược lại, họ được chắp cánh bởi chính bầu không khí cuồng nhiệt ấy, họ thăng hoa bởi chính sự sôi động ấy, và họ tỏ ra sung mãn đến tận những phút cuối, một phần quan trọng cũng là nhờ ngọn núi lửa trong từng tâm khảm ấy.
Trong khi đó, tâm lý phải rượt đuổi cùng sự bế tắc trong thế trận, cộng hưởng với việc phải “chống chọi” với nhiệt huyết của cả khán đài… có lẽ đã khiến những đôi chân U23 Indonesia càng lúc càng trở nên nặng nề, mà minh chứng là bàn thua thứ ba cùng gương mặt thất thần của thủ môn Adi Satryo.
Cũng còn nhiều vấn đề HLV Park Hang-seo và Ban huấn luyện chắc chắn sẽ lật lại, trong khoảng thời gian ngắn ngủi đang diễn ra, trước khi đội bóng của chúng ta bước vào loạt trận thứ hai. Song, dù thế nào, đội tuyển U23 Việt Nam cũng đã thực hiện một bước khởi đầu hoàn hảo.
Trong trận khai mạc bảng A buổi chiều cùng ngày, đội tuyển U23 Philippines đã tạo một “cơn mưa” bàn thắng vào lưới đối thủ U23 Timor Leste. Với sức mạnh vượt trội, U23 Philippines nhanh chóng kiểm soát được thế trận ngay từ nửa đầu hiệp một và sớm có bàn thắng ở phút thứ 11. Từ một tình huống cố định phạt góc, Rontini tung người đánh đầu cận thành mở tỷ số cho U23 Philippines.
Các học trò của huấn luyện viên Norman Fegidero tiếp tục chơi lấn lướt, tạo áp lực mạnh mẽ lên phần sân của U23 Timor Leste, song cũng phải sang hiệp hai họ mới liên tiếp ghi thêm bàn thắng. Ngay sau khi bóng lăn khoảng 10 phút ở hiệp hai, nhận bóng từ đồng đội, Dennis Salazar băng xuống ghi bàn thắng thứ hai bằng cú lốp bóng qua đầu thủ môn của U23 Timor Leste. Khí thế của U23 Philippines dâng cao mạnh mẽ, trong khi đối thủ của họ có vẻ mất tinh thần, thi đấu bế tắc, không còn khả năng tiếp cận được khung thành đối phương. Thế trận áp đảo giúp U23 Philippines ghi thêm hai bàn thắng liên tiếp trong chưa đầy ba phút sau đó do Zovin Hervas và Oskari Kekkonen thực hiện ở các phút 77 và 80.
Với trận thắng đậm này, U23 Philippines đã vượt qua đương kim vô địch U23 Việt Nam nhờ hơn về hiệu số bàn thắng để dẫn đầu bảng A. Đội quân của huấn luyện viên Norman Fegidero đã thể hiện được sự khó lường của mình mà chắc chắn các đối thủ của họ sẽ phải e dè ở các trận đấu sắp tới ■
Tại họp báo sau trận đấu, HLV Park Hang-seo chia sẻ: Sau 60 phút thi đấu, tôi thấy đối phương sa sút thể lực và đã nhắc các cầu thủ phải duy trì sự tập trung. Về sự điều chỉnh thì đầu tiên là Mạnh Dũng vào thay Văn Tùng, bên cạnh đó là Văn Xuân đảo cánh với Văn Đô. Trước đây, Văn Xuân thường chơi cánh trái, nhưng gần đây tôi thấy Văn Xuân chơi hay hơn bên phải và tôi đã đảo cánh. Kết quả là chúng tôi đã thành công. Trận đầu tiên luôn luôn khó khăn, điều then chốt là các cầu thủ đã thể hiện tốt.
Sau thất bại, HLV Shin Tae-yong U23 Indonesia thừa nhận, U23 Việt Nam đã có những cải thiện về thể lực, lại có điều kiện tập luyện tốt hơn trên sân nhà. Ông Shin cho biết: Cầu thủ của tôi chơi với đối thủ mạnh và có một trận đấu khó khăn. Tuy vậy đây không phải là trận cuối, mới chỉ là mở đầu, tôi tin rằng sẽ mang đến những trận đấu tốt hơn cho các cổ động viên Indonesia.
Nguồn: Nhân dân
Ý kiến bạn đọc